Việt Nam lại đang có  một tuần dồn dập các sự kiện ngoại giao, đánh dấu những bước  chuyển hướng phù hợp trong quan hệ quốc tế nhưng cũng làm nổi  bật lên các vấn đề nội trị gay cấn.
                         
Bà Hillary Clinton sẽ lại đến thăm Việt Nam trong tháng 7 này 
 Có vẻ như ngoại giao Việt Nam càng khởi  sắc thì các vấn đề quản trị kinh tế bên trong và điều hành  xã hội lại càng lộ rõ sự yếu kém.
                      Tìm câu giải thích cho nghịch  lý này là cách lý giải sức mạnh tiềm tàng của đất nước và  những cản trở nghiêm trọng cho quá trình cải cách chính trị  bên trong mà thảo luận về Hiến pháp đang mở ra ít nhiều cơ  hội.                      
Đối ngoại khởi sắc                      Việt Nam nay không chỉ là điểm đến của  các ‘bạn cũ’ như Bắc Hàn, Cuba sang học hỏi kinh nghiệm cải tổ  mà còn là nơi các lãnh đạo Anh Mỹ đến để bàn thảo các chủ  đề an ninh vùng và đối tác chiều sâu.
                      Một phần, sự thành công này là nhờ yếu  tố ‘thiên thời’: Việt Nam những năm qua đã kiên trì và nhất  quán tận dụng tối đa vị thế địa chính trị chiến lược ở Đông  Nam Á giữa lúc Phương Tây ngờ vực đà vươn lên của Trung Quốc.
                      Nhưng ngành ngoại giao Việt Nam cũng đã và  đang tích hợp được yếu tố con người: một thế hệ các nhà  ngoại giao trẻ hơn, được đào tạo bài bản hơn đang có mặt ở  các nước Phương Tây và Đông Nam Á để triển khai chính sách liên  kết, hội nhập.
                      Trong số các bộ trưởng đương nhiệm, người  nắm ngành ngoại giao, ông Phạm Bình Minh nổi bật lên nhờ tài  ngoại ngữ và phong thái đĩnh đạc, chuyên nghiệp mà kín đáo,  không ồn ào như một số vị khác.
                      Quân đội Việt Nam cũng tham gia vào ngoại  giao quốc phòng với các tuyên bố và hành độ cụ thể, rõ ràng,  khiến dư luận quốc tế an tâm, nể trọng.                      
                         
Bộ trưởng Đinh La Thăng phát biểu nhiều nhưng không nhờ thế mà giao thông tốt hơn
 Hơn nữa, chính nhờ yếu tố môi trường khó  khăn, có cạnh tranh mãnh liệt mà các nhà hoạt động ngoại giao  Việt Nam, dù trong lĩnh vực dân sự hay quân sự, phải bật lên  được để vượt qua thách thức.
                      Chưa kể ở bên ngoài, các tiêu chuẩn từ  ngôn ngữ, giao tiếp truyền thông đến quy định luật pháp quốc tế  khiến họ phải học hỏi và nhanh chóng thích ứng.
                      Lấy ví dụ trong chủ đề Biển Đông, họ luôn  phải theo dõi sát sao dư luận và phản ứng của chính giới từ  Trung Quốc, Ấn Độ, Philippines, Hoa Kỳ, Úc tới Malaysia, Indonesia  và cả Campuchia.
                      Khi phát biểu, họ cũng phải nỗ lực về trí tuệ và ngôn từ để xứng với tầm vóc của câu chuyện.
                      Nhưng bên cạnh đó, những người làm ngoại  giao Việt Nam cũng có Công ước Luật biển Quốc tế làm chuẩn,  và được hỗ trợ trực tiếp hoặc gián tiếp từ ý kiến tham vấn  của nhiều giới trí thức quốc tế, gồm cả các nhân sĩ Việt  Kiều.                      
Đầy chuyện ‘rùng mình’                      Trái lại, bức tranh xã hội Việt Nam như  trình bày trên chính truyền thông nước này liên tục khiến người  xem người đọc ‘giật mình’, "rùng mình’, ‘ngạc nhiên’, ‘sửng sốt’, ‘hốt  hoảng’, ‘sốc’ hay ‘điếng người’, như một bình luận của trang  
Bấm  Viet-Studies gần đây.                      
                      Truyền thông và báo chí ngập những chuyện dâm tục, thiếu chuyện nghiêm túc.
                      Giao thông chật cứng các vấn đề và ồn ào phát ngôn nhưng kẹt về giải pháp.                      
                                                                                                                                                           "Không, chúng ta không thể có những hội để bảo vệ [người bán dâm] được bởi chính họ đã đưa mình vào vòng tội lỗi"
                                  
                                                                             Đại biểu QH Đỗ Văn Đương
      Giáo dục và y tế đều chứa chất các bệnh kinh niên không lối ra.                      
Bấm  Đại biểu Quốc hội lo bàn chuyện xử lý mua bán dâm  thay vì chất vấn các tập đoàn lỗ hàng tỷ USD và chính sách  sai khiến doanh nghiệp phá sản hàng loạt.                      
                      So sánh với đối ngoại thì có thể thấy  các vấn đề nghiêm trọng trong điều hành kinh tế, trong an ninh  xã hội nội bộ của Việt Nam đến từ chỗ giới quan chức từ cấp  bộ xuống địa phương hoạt động thiếu các quy tắc và chuẩn mực  rõ rệt.
                      Có chức có quyền rồi thì gần như làm gì  cũng được, nói gì cũng được và lâu không ai dám cãi lại nên  phản ứng xấu hổ cũng mất đi.
                      Môi trường quan chức thiếu cạnh tranh và  thiếu cơ chế giám sát làm xuống cấp cả trình độ và ứng xử  của một loạt nhân vật ‘kỹ trị’, có học hành ở Phương Tây về  vốn từng gợi ra hy vọng (nay đã tan) về một phong cách lãnh  đạo khác.                      
                         
Ổn định ở Việt Nam nhiều khi được định nghĩa theo nhãn quan của lực lượng an ninh
 Quán tính dùng vũ lực và bạo lực nhà  nước để quy kết dân quyền và dân sinh vào chuyện hình sự đang  khiến Việt Nam có nguy cơ dịch xa các tiêu chuẩn quốc tế.
                      Ổn định xã hội tại Việt Nam nhiều khi  được định nghĩa theo nhãn quan của công an, chứ chưa được xây  dựng trên nền tảng nhà nước pháp quyền với tư pháp tách biệt  ra khỏi hành pháp và lập pháp.
                      Trong tình hình này, một trong những hướng  đi cho Việt Nam là đem các tiêu chuẩn quốc tế về thiết chế xã  hội vào định lượng các vấn đề nội bộ.
                      Một Việt Nam ngày càng hội nhập chắc  chắn không nên tiếp tục đề cao cách diễn giải ‘đặc thù’ cho  những vấn đề nhiều nước khác đã trải qua mà cần rút tỉa bài  học từ những giai đoạn phát triển tương tự của họ.
                      Nhìn ra bên ngoài, Việt Nam đúng là 'ước  gì được nấy' với lộ trình từ bình thường hóa quan hệ với  Phương Tây, vào Asean, gia nhập WTO, tới chỗ xây dựng quan hệ sâu  rộng với Hoa Kỳ, Anh Quốc.
                      Thế giới dành thời gian cho Việt Nam hơn 20  năm qua là để quốc gia này hồi sức sau thời chiến tranh và tự  cải tổ nhằm hội nhập và tiến bộ hơn nữ̉a.
                      Nếu coi thời gian quý báu này là dịp  kiếm chác, hoặc câu giờ, né tránh cải cách quyết liệt thì  các chính khách Việt Nam sẽ không chỉ tiếp tục bị các vấn đề  nội bộ thách thức mà sẽ còn làm thất vọng bạn bè, đồng  minh quốc tế.
                      Lúc đó, cơ hội nhiều năm mới có một lần  để được Việt Nam vươn lên văn minh, hiện đạ̣i và trở thành một  cường quốc khu vực sẽ bị tuột đi.